Một cơn sóng thần bị đóng băng, vô số tôm hùm biến dị, sôi nổi dùng càng móc lấy ngọn sóng để tuột
xuống bờ, mọi người trong doanh địa đã bắt đầu đại chiến với bầy tôm hùm.
Đối phó với đám sinh vật với vỏ ngoài cứng rắn này, dị năng giả ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, tựa
hồ như không có nhiều tác dụng, mà dị năng giả lực lượng lại có tác dụng rất lớn.
Vô luận với bất kỳ sinh vật nào, bất luận việc gì, dị năng giả lực lượng đều là nhân vật quan trọng
không thể thiếu, hai dị năng giả lực lượng xông lên, cùng kiếm chế một con tôm hùm là có thể tay
không bẻ gãy càng của nó.
Chỉ cần trêи người con tôm hùm biến dị kia có vết thương thì những người còn lại có thể nghĩ cách
xẻo thịt, diệt trừ nó.
Nhưng mà có quá nhiều tôm hùm biến dị lên bờ, loại sinh vật này trước mạt thế, năng lực sinh sản
vốn đã rất mạnh, sau khi mạt thế, năng lực sinh sản quả thực là được nâng lên một tầng cao mới.
Mọi ngươi vừa đánh giết được một con tôm hùm thì phía sau có vô số con tôm hùm xông lên, hơn nữa
mỗi con đều là cao thủ phá đê, thoáng chốc sau,
lớp sóng thần bị đóng băng bị đánh vỡ, bọn chúng bắt đầu che trời lấp đất bò lên bờ.
"Rút!"
A Võ thấy con sóng băng dần dần bị đàn tôm hùm phá vỡ, thủy triều ở bờ biển lại bắt đầu rút, làm
cho một đám tôm hùm biến dị bò lên bờ, tuy rằng đợt sau thế tích của chúng nhỏ hơn nhưng số lượng
lại càng rậm rạp hơn.
Đám tôm nhỏ tốc độ rất nhanh, người trong doanh địa lại quá ít, còn không thể mượn lực lượng của
rừng rậm biến dị, vì vậy để chống chọi khá khó khăn.
Hứa A Văn ở nơi xa, nghe thấy A Võ muốn rút lui, lập tức xoay người tìm kiếm thân ảnh của Trần Lam
và Chiến An Tâm trong doanh địa.
Trần Lam rất dễ tìm, nàng vẫn luôn xông xáo ở tiền tuyến, chặn lại đám tôm hùm đang tràn lên bờ,
còn Chiến An Tâm thì không thấy bóng dáng, không biết đi nơi nào.
Trần Lam ở phía trước nghe hiệu lệnh rút lui vào doanh địa, vừa liếc mắt một cái thấy Hứa A Văn
đang tìm kiếm khắp nơi, nàng có chút kỳ quái, nàng dẫm lên một con tôm hùm đã chết, vạt áo tung bay
vọt tới bên người Hứa A Văn hỏi:
"Ngươi đang tìm gì?"
"Không thấy Oa Oa đâu cả, ta phải mang nàng cùng rút lui!"
Hứa A Văn nhìn Trần Lam một cái, rồi giơ tay lên, biến mất trước mặt Trần Lam, để lại một mình nàng
giữa đám tôm hùm bò lổm ngổm dưới đất, trong nội tâm nàng dâng lên chút chua xót.
Vừa rồi A Võ nói muốn rút lui, người Hứa A Văn muốn mang đi là Chiến An Tâm mà nàng đứng ngay trước
mặt hắn, hắn cũng chưa từng nói muốn mang nàng theo cùng.
Quả nhiên Chiến An Tâm vẫn là quan trọng nhất.
Chiến An Tâm còn nói Hứa A Văn chỉ là heo bằng cẩu hữu, nhưng thời khắc mấu chốt người đầu tiên
cũng là duy nhất mà A Văn muốn mang đi chính là Chiến An Tâm, đây là mối quan hệ heo bằng cẩu hữu
sao?
Trong lòng nàng ê ẩm, chỉ có thể xoay người tiếp tục liều mạng với đám tôm hùm biến dị.
Người ta là thanh mai trúc mã, người ta là hai trẻ vô tư, người ta lúc tao ngộ phải nguy hiểm chỉ
biết nghĩ tới nhau, Trần Lam nàng đến tột cùng là cái gì chứ, là gì mà dám ước mơ người đàn ông của
Chiến An Tâm?
Quả thực là đứa ngốc không rõ đầu đuôi mà.
Trần Lam vừa giết tôm hùm vừa che chở cho chiến hữu ở bên cạnh rút lui, sau đó, rút lui cùng với
những người cuối cùng rời đi doanh địa, đem đám tôm biến dị kia dẫn vào trong rừng rậm biến dị phía
đông.
Những con tôm hùm có thể tích càng lớn thì vỏ ngoài càng cứng rắn, đám tôm hùm lớn nhất thiết phải
giải quyết ở bờ biển nếu không dẫn chúng vào rừng rậm biến dị thì chúng sẽ phá hỏng cây cối mất.